Chiếc bình trí tuệ (Trí tuệ Birbal phần 1)
Chiếc bình trí tuệ (Trí tuệ Birbal phần 1)
The Pot of the Wit
Một ngày nọ, vua Akbar cực kì giận dữ vị cố vấn thân cận của ông là Birbal và quyết định đuổi Birbal ra khỏi thành. Tuân lệnh vua, Birbal rời đi và bắt đầu cuộc sống của một người nông dân ở một ngôi làng vô danh hẻo lánh.
Once Emperor Akbar became very angry at his favorite minister Birbal. He asked Birbal to leave the kingdom and go away. Accepting the command of the Emperor, Birbal left the kingdom and started working on a farmer’s farm in an unknown village far away.
Nhiều tháng trôi qua, vua Akbar bắt đầu nhớ Birbal. Ông ta phải tự mình giải quyết rất nhiều vấn đề quốc gia mà không có những lời cố vấn của Birbal. Vị vua bắt đầu hối hận về quyết định đã đuổi Birbal ra khỏi vương quốc của ngài trong cơn nóng giận. Thế nên vua Akbar sai quân lính đi tìm Birbal nhưng không có kết quả. Không ai biết Birbal đang ở đâu. Vua Akbar cũng nghĩ ra một diệu kế. Ông gửi một mệnh lệnh tới tất cả trưởng làng, yêu cầu phải nộp một chiếc bình đầy trí tuệ trong đó. Nếu không thì cả làng phải nộp kim cương và đá quý thay thế.
As months passed, Akbar started to miss Birbal. He was struggling to solve many issues in the empire without Birbal’s advice. He regretted a decision, asking Birbal to leave the empire in anger. So Akbar sent his soldiers to find Birbal, but they failed to find him. No one knew where Birbal was. Akbar finally found a trick. He sent a message to the head of every village to send a pot full of the wit to the Emperor. If the pot full of wit can not be sent, fill the pot with diamonds and jewels.
Mệnh lệnh đó được truyền tới ngôi làng mà Birbal đang sống. Tất cả người dân trong làng tập trung lại và bắt đầu thảo luận cách thực hiện mệnh lệnh vô lý kia. Trí tuệ không thể nào cân đo đong đếm được thì làm sao có thể cho vào một chiếc bình. Kim cương và đá quý thì càng không có để nộp phạt. Birbal với tư cách một người dân làng xung phong nhận trách nhiệm: “Hãy cho tôi chiếc bình và một tháng, tôi sẽ lấp đầy nó bằng trí tuệ.” Mọi người đều tin tưởng Birbal và đồng ý cho anh cơ hội. Họ không hề biết thân phận thật của Birbal.
This message also reached Birbal, who lived in one of the villages. The people of the village got together. All started talking about what to do now? The wit is not a thing, which can be filled in the pot. How will we arrange for diamonds and jewels to fill the pot and send to the Emperor? Birbal who was sitting among the villagers said, “Give me the pot, I will fill the wit in one month’s end”. Everyone trusted Birbal and agreed to give him a chance. They still didn’t know his identity.
Birbal cầm chiếc bình và trở về nông trại. Ông trồng dưa hấu trên mảnh đất của mình. Ban đầu, ông chọn một quả dưa hấu nhỏ và cho vào bình mà không cắt khỏi cây. Ngày ngày, Birbal chăm sóc quả dưa hấu, tưới nước, bón phân cho nó. Sau vài tháng, quả dưa hấu lớn dần trong bình đến nỗi không có cách nào có thể lấy nó ra khỏi miệng bình.
Birbal took the pot with him and went back to the farm. He had planted watermelons on his farm. He selected a small watermelon and without cutting it from the plant, he put that in the pot. He started looking after it by providing water and fertilizer regularly. After a few months, the watermelon grew into a pot so much that it was impossible to get it out of the pot.
Chẳng mấy chốc, quả dưa hấu đã vừa khít với thân bình. Birbal sau đó cắt dây dưa hấu và tách nó cùng với chiếc bình. Sau đó, ông đã gửi một chiếc bình cho Hoàng đế Akbar với một thông điệp rằng “hãy lấy trí tuệ khỏi bình mà không cắt nó hay làm vỡ bình”.
Soon, the watermelon reached to the same size as the pot from inside. Birbal then cut the watermelon from the vine and separated it with the pot. Later, he sent a pot to Emperor Akbar with a message that “Please remove the wit without cutting it from the pot and without breaking the pot”.
Akbar quan sát quả dưa hấu trong chiếc bình và nhận ra rằng đây chỉ có thể là công trình của Birbal. Vua Akbar tự mình đến ngôi làng, đón Birbal trở về cũng với mình.
Akbar watched the watermelon in the pot and realized that this can only be Birbal’s Work. Akbar himself came to the village, took Birbal back with him.
Đạo đức: Đừng vội quyết định. Hãy suy nghĩ kỹ để tìm ra giải pháp cho những tình huống kỳ lạ nhất.
Moral: Don’t hasten the decision. Think hard to find a solution for the strangest situations.
Theo moralstories